Tôi thường đi giữa phố đông
Bóng mình đổ xuống khoảng không của đời
Đôi khi anh nhận nhầm tôi
Đôi khi tôi lẫn vào người lại qua
Đôi khi xa chẳng là xa
Đôi khi mình chẳng nhận ra quanh mình
Đôi khi thành sự vô tình
Đôi khi ta thoáng giật mình với ta
Để rồi thấy giữa bao la
Có một khoảng khuất đi qua cuộc đời
Sunday, 31 May 2009
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
bạn Sue, cho bạn Mèo bài thơ này nhé - sao tui thấy nó như nói về chính mình ấy
ReplyDeleteKhoảng khuất
ReplyDeleteTg: Quang Chuyền - Trích từ tập thơ " Lặng thầm "
Úi chà chà... Giựt mình cái đụi ủa sao mình có nhìu khoảng khuất... tất thía nhở! Khekhe.
ReplyDelete